“Như
nai rừng mong mỏi tìm về suối nước trong,
hồn con cũng trông mong được gần Ngài, lạy Chúa”
(Tv 41,2)
Trong
niềm tin vào Đức Kitô Tử Nạn và Phục Sinh,
Hội dòng Đa Minh Tam Hiệp xin kính báo:
Nữ tu
TÊRÊSA TRẦN THỊ MỘNG ĐỘ
(Học viện Tiền Vĩnh Khấn)
Sinh ngày 25/08/1984 tại Nghi Lộc, Nghệ An
Khấn Dòng ngày 05/8/2018
đã an nghỉ trong Chúa lúc 23g45 Thứ Ba, ngày 25/6/2024
tại Hội dòng Đa Minh Tam Hiệp,
Hưởng dương 40 tuổi với 6 năm Khấn dòng.
Nghi
thức Nhập quan lúc 06g00 ngày 26/6/2024.
Nghi thức Tiễn biệt lúc 06g45 ngày 27/6/2024
THÁNH
LỄ AN TÁNG
sẽ được cử hành lúc 07g30 Thứ Năm, ngày 27 tháng 6 năm 2024
Kính xin quý Đức Cha, quý
Cha, quý Tu sĩ và quý Ông Bà anh chị em hiệp thông với Hội dòng chúng con trong
cầu nguyện cho linh hồn Nữ tu TÊRÊSA được sớm được hưởng vinh phúc Nước Trời
cùng Đức Kitô Phục Sinh.
Kính
báo,
Tm.
Hội dòng,
Nữ tu
Maria Đinh Thị Thu Hà, OP
Bề trên Tổng quyền
……………………………………………………………..
* Xin quý Cha đồng tế
mang lễ phục tím
GÓC NHỎ CHO CHỊ - NGƯỜI BẠN TÂM GIAO
Xin mượn lại bài viết em đọc trên webisite của Hội Dòng Đa Minh Tam Hiệp viết về chị:Mừng em nhé TÊ-RÊ-SA MỘNG ĐỘ
Niềm ước ao theo Chúa chỉ một điều:
“Được ở trong Nhà Chúa suốt đời con”,
Cho tình con với Chúa được vuông tròn.
Và đúng thế: em giã từ trần thế
Khi tuổi đời em vừa tròn bốn mươi.
Một con số rất đẹp, trong Lịch sử Cứu độ
Ấn dấu tình yêu Chúa hiệp hành dân Người.
TÊ-RÊ-SA MỘNG ĐỘ Em ơi,
Cuộc xuất hành đức tin bao mong đợi,
Một “Trời Mới Đất Mới” đã mở ra,
Cho Trinh Nữ tiến vào nơi nhiệm lạ.
Đó chính là Giê-ru-sa-lem thiên Quốc,
Nơi không còn khóc lóc với than van,
Bao vết thương em đau đớn vô vàn,
Giờ biến thành triều thiên rực sáng lạn.
Em hạnh phúc sống Vượt Qua với Chúa.
Đấng Tình Quân – em khao khát gặp Ngài,
Mong cử hành hôn lễ nhiệm màu thay
Là em Khấn trọn đời dâng tiến Chúa.
Cùng với em, Hội dòng dâng muôn lời cảm tạ,
Chúa xót thương nhìn đến phận nữ tỳ,
Bông hoa nhỏ, Người mở tay ẵm lấy,
Đưa về Giê-ru-sa-lem Thiên Quốc đẹp dường bao.
Sr. Teresa Nguyễn Thị Phượng, OP
“GIỮA
LÒNG GIÁO HỘI CON SẼ LÀ TÌNH YÊU” - Lời yêu thương của các chị em cùng lớp Học
viện Tiền Vĩnh khấn 2024.
Chị Mộng Độ thương mến,
“Giữa lòng Giáo hội con sẽ
là Tình yêu”, đó là tâm tình của Thánh Têrêsa Hài Đồng Giêsu, Bổn mạng của chị.
Thánh Têrêsa chân nhận bản thân yếu đuối, nhỏ bé, không thể ra đi truyền giáo
như Thánh Phanxicô Xaviê, hay chịu chết vì Danh Chúa như các vị tử đạo. Tuy
nhiên, ngài đã khám phá ra nền tảng và động lực của mọi hoạt động tông đồ và
các hình thức dấn thân chính là nhờ tình yêu, phát xuất nơi trái tim. “Nếu Hội
Thánh là thân thể gồm những bộ phận khác nhau, nó không thể thiếu bộ phận cao
quý nhất trong tất cả các bộ phận. Đúng, nó phải có một trái tim cháy bỏng tình
yêu. Và tôi nhận ra rằng, chỉ tình yêu này mới là động lực thực giúp các thành
viên của Hội Thánh hoạt động; nếu nó ngưng hoạt động, các Tông Đồ sẽ quên rao
giảng Phúc Âm, các vị tử đạo sẽ từ chối đổ máu.” Thánh Têrêsa đã chọn phần nhỏ
bé nhưng quan trọng ấy để góp phần xây dựng Hội thánh. Trong nội vi nhà Dòng,
quanh quẩn với những công việc bổn phận âm thầm của một chị Dòng kín, ngài đã
đóng góp cho Giáo hội con đường nên thánh mà nhiều vị thánh, nhiều con người lần
theo để đạt tới đỉnh trọn lành.
Noi gương Chị Thánh bổn mạng,
chị cũng đã chọn cho mình con đường tình yêu để hoàn trọn cuộc đời dương thế.
Em còn nhớ một lần làm chung công tác, chị đã chia sẻ: “Khi được gợi hứng viết
lại Hành trình Ơn Gọi của bản thân theo truyền thống tốt đẹp của năm hồi tâm Dọn
Khấn trọn, chị đã muốn ví đời mình như Cây Cam là đặc sản của vùng đất Vinh -
quê hương Chị; thế nhưng, chủ đề tình yêu cứ cuốn hút và kéo chị về nơi sâu thẳm
tâm hồn, để ở đó chị cảm nếm hương vị tình yêu mà Thiên Chúa dành cho chị.” Chị
cảm nghiệm cuộc đời mình được đan dệt bởi tình yêu: chị đến với cuộc đời nhờ
tình yêu Chúa, lớn lên trong tình yêu của cha mẹ và các anh chị, bước vào Nhà
Chúa với tình yêu Hội dòng và khi nhìn lại cuộc đời, chị muốn đáp trả Thiên
Chúa cũng chỉ bằng một tình yêu, một tình yêu nhỏ bé. Bắt chước một Têrêsa nhỏ ở
thế kỷ XIX, chị đã sống những ngày tháng cuộc đời trong sự vui tươi và bình an.
Chị chu toàn bổn phận thiêng liêng, nhiệt thành trong sứ vụ và đảm đang công việc
cộng đoàn. Ngay cả khi cảm thấy có những dấu hiệu bệnh tật nơi thân thể mình
khi sắp hoàn thành thời gian Học viện thực tập, chị cũng vui đón nhận, chia sẻ
với chị em trong lớp và chân thành xin lời cầu nguyện của nhiều người...
Thế rồi, một hồng ân lớn
lao đến khi chị đang phải đối diện với những cơn đau là chị được Mẹ Hội dòng gọi
về Nhà Mẹ để chuẩn bị cho hiến lễ trọn đời. Chị luôn chia sẻ: “Đây là niềm hạnh
phúc quá lớn Chúa và Hội dòng dành cho em.” Đáp lại, chị đã sống vui tươi và
tràn đầy lòng biết ơn cùng với niềm hy vọng. Dù mang trong mình những đau đớn
nơi thân xác, được kiểm tra, thăm khám đã nhiều lần mà chị vẫn chưa biết chính
xác tình trạng bệnh và sức khỏe bản thân, chị vẫn kiên trì trong cầu nguyện,
khiêm tốn phó thác cho tình thương Chúa và tiếp tục cố gắng vượt qua. Thời gian
cứ trôi, bệnh tình vẫn âm ỉ và luôn cần kiểm tra, khiến chị không ít lần phải
lo lắng. Mang thân phận mỏng manh, yếu đuối của phận người, chị sợ phải đến bệnh
viện và chị đã không ngại nói lên nỗi sợ sợ hãi nhất của cuộc đời: sợ chết. Hiểu
được nỗi sợ của chị hơn ai hết, Chúa nhân từ uốn nắn chị cách nhiệm mầu, từng
bước giúp chị thêm vững vàng qua từng lần xét nghiệm, nội soi và khi tháy chị
đã đủ mạnh sức để đón nhận, Chúa hé mở cho chị biết mức độ nghiêm trọng về bệnh
tình. Nỗi sợ kia dần được thay thế bởi lòng tin, tình yêu và sự tín thác cho
Chúa, cho Hội dòng, cho quý Dì và chị em. Những ngày chị em trong lớp thay nhau
chăm sóc chị, ai cũng có thể nghe tiếng chị thì thầm: “Lạy Chúa, xin cho con sức
mạnh để đón chịu cơn bệnh, và nếu Chúa muốn, xin cho con được an bình ra đi
trong Chúa.” Chị ước mong được ra đi trong ngày thứ Sáu để được hòa tan trong
tình yêu vô biên của Chúa. Vì tin tưởng vào tình yêu Thiên Chúa, chị đã vượt
qua nỗi sợ nhất của đời chị và chuyển sang khao khát được diện kiến Thánh Nhan
và nay chị đã được Chúa nhậm lời.
“Hãy để con như ấn tín
trong trái tim Ngài,
như ấn tín trên cánh tay
Ngài.
Vì tình yêu mạnh hơn sự
chết,
Nước lũ không dập tắt được
tình yêu và sóng cồn không tài nào vùi lấp” (Dc 8, 6-7)
Chị Mộng Độ ơi,
Về với Chúa trong những
giây phút cuối cùng của đại lễ Cung hiến Nguyện đường của Hội dòng. Toàn thể chị
em trong Dòng hướng lòng về ngôi nguyện đường được xây nên bằng gạch đá, ước
mong dâng hiến bản thân trở thành viên đá sống động góp phần kiến tạo ngôi nguyện
đường thiêng liêng là gia sản, tinh thần Hội Dòng Đa Minh Tam Hiệp. Bản thân chị
đã ao ước được sống trong Hội dòng cho đến tàn hơi, và hôm nay, chị - viên đá
tình yêu đã được Bác Thợ Nề Tối Cao cho góp phần vào ngôi nguyện đường linh
thiêng ấy. Từ giờ đây, mỗi năm, vào ngày này, khi toàn Hội dòng hướng lòng mừng
lễ Cung hiến Nguyện đường Hội dòng đều nhớ về chị, thêm lời cầu nguyện cho chị
và cũng dâng hiến chị trên bàn thờ, để với bàn tay thừa tác viên Giáo hội, chị
được hiến thánh tiến dâng lên Thiên Chúa, Đấng đã yêu và chọn gọi chị, Đấng đã
hiến thánh và đón nhận chị, Đấng đã yêu chị bằng một tình yêu duy nhất.
Cha Thánh Tổ phụ Đa Minh,
các Thánh Dòng, quý Mẹ và quý chị em ra đi trước đang chờ đón chị, để cùng với
chị tiến vào Thành Đô Thiên Chúa, đến tham dự tiệc vui vĩnh cửu nơi Cung Thánh
nguy nga tráng lệ dành riêng cho những người Chúa yêu…
“Tảng đá thợ xây nhà loại
bỏ lại trở nên đá tảng góc tường.
Đó chính là công trình của
Chúa,
công trình kỳ diệu trước
mắt chúng ta.” (Mt 21, 42)
Những lời này được dành
riêng để nói về Đức Giêsu khi Ngài hiến thân chết cho nhân loại. Nay, sau cái
chết của phận người, Ngài đã cho chị được trở nên viên đá nhỏ xây nền toà nhà
thiêng liêng. Giờ đây, chị đã được nên đồng hình đồng dạng với Đấng mà chị tin
theo. Hiến lễ của chị đã trọn vẹn, tình yêu của chị đã trọn vẹn. Và như Viên Đá
Góc sinh ích lợi cho nhân loại, chúng em tin tưởng và nguyện chúc chị cũng sinh
ích cho Hội dòng, cho Ba mẹ và gia đình thân yêu của chị cùng như cho chúng em
– những người bạn cùng lớp đã chung chia với chị bao cay đắng ngọt bùi, nước mắt
và hạnh phúc, đặc biệt là được đồng hành cùng chị trong những ngày tháng chị trải
qua những đớn đau của phận người.
Nghỉ yên chị nhé! Những ước
mơ dang dở của chị chúng em sẽ tiếp tục thành toàn trong Chúa.
Thương mến tạm biệt chị
trong tình yêu Chúa! Hẹn gặp lại chị trong Nước Trời.
Chúng em
Học viện Tiền Vĩnh Khấn
Lớp Thánh Maria Madalena
#Truyền_Thông_Hội_Dòng_Đa_Minh_Tam_Hiệp
#Hội_Dòng_Đa_Minh_Tam_Hiệp
“GIỮA
LÒNG GIÁO HỘI CON SẼ LÀ TÌNH YÊU” - Lời yêu thương của các chị em cùng lớp Học
viện Tiền Vĩnh khấn 2024.
Chị Mộng Độ thương mến,
“Giữa lòng Giáo hội con sẽ
là Tình yêu”, đó là tâm tình của Thánh Têrêsa Hài Đồng Giêsu, Bổn mạng của chị.
Thánh Têrêsa chân nhận bản thân yếu đuối, nhỏ bé, không thể ra đi truyền giáo
như Thánh Phanxicô Xaviê, hay chịu chết vì Danh Chúa như các vị tử đạo. Tuy
nhiên, ngài đã khám phá ra nền tảng và động lực của mọi hoạt động tông đồ và
các hình thức dấn thân chính là nhờ tình yêu, phát xuất nơi trái tim. “Nếu Hội
Thánh là thân thể gồm những bộ phận khác nhau, nó không thể thiếu bộ phận cao
quý nhất trong tất cả các bộ phận. Đúng, nó phải có một trái tim cháy bỏng tình
yêu. Và tôi nhận ra rằng, chỉ tình yêu này mới là động lực thực giúp các thành
viên của Hội Thánh hoạt động; nếu nó ngưng hoạt động, các Tông Đồ sẽ quên rao
giảng Phúc Âm, các vị tử đạo sẽ từ chối đổ máu.” Thánh Têrêsa đã chọn phần nhỏ
bé nhưng quan trọng ấy để góp phần xây dựng Hội thánh. Trong nội vi nhà Dòng,
quanh quẩn với những công việc bổn phận âm thầm của một chị Dòng kín, ngài đã
đóng góp cho Giáo hội con đường nên thánh mà nhiều vị thánh, nhiều con người lần
theo để đạt tới đỉnh trọn lành.
Noi gương Chị Thánh bổn mạng,
chị cũng đã chọn cho mình con đường tình yêu để hoàn trọn cuộc đời dương thế.
Em còn nhớ một lần làm chung công tác, chị đã chia sẻ: “Khi được gợi hứng viết
lại Hành trình Ơn Gọi của bản thân theo truyền thống tốt đẹp của năm hồi tâm Dọn
Khấn trọn, chị đã muốn ví đời mình như Cây Cam là đặc sản của vùng đất Vinh -
quê hương Chị; thế nhưng, chủ đề tình yêu cứ cuốn hút và kéo chị về nơi sâu thẳm
tâm hồn, để ở đó chị cảm nếm hương vị tình yêu mà Thiên Chúa dành cho chị.” Chị
cảm nghiệm cuộc đời mình được đan dệt bởi tình yêu: chị đến với cuộc đời nhờ
tình yêu Chúa, lớn lên trong tình yêu của cha mẹ và các anh chị, bước vào Nhà
Chúa với tình yêu Hội dòng và khi nhìn lại cuộc đời, chị muốn đáp trả Thiên
Chúa cũng chỉ bằng một tình yêu, một tình yêu nhỏ bé. Bắt chước một Têrêsa nhỏ ở
thế kỷ XIX, chị đã sống những ngày tháng cuộc đời trong sự vui tươi và bình an.
Chị chu toàn bổn phận thiêng liêng, nhiệt thành trong sứ vụ và đảm đang công việc
cộng đoàn. Ngay cả khi cảm thấy có những dấu hiệu bệnh tật nơi thân thể mình
khi sắp hoàn thành thời gian Học viện thực tập, chị cũng vui đón nhận, chia sẻ
với chị em trong lớp và chân thành xin lời cầu nguyện của nhiều người...
Thế rồi, một hồng ân lớn
lao đến khi chị đang phải đối diện với những cơn đau là chị được Mẹ Hội dòng gọi
về Nhà Mẹ để chuẩn bị cho hiến lễ trọn đời. Chị luôn chia sẻ: “Đây là niềm hạnh
phúc quá lớn Chúa và Hội dòng dành cho em.” Đáp lại, chị đã sống vui tươi và
tràn đầy lòng biết ơn cùng với niềm hy vọng. Dù mang trong mình những đau đớn
nơi thân xác, được kiểm tra, thăm khám đã nhiều lần mà chị vẫn chưa biết chính
xác tình trạng bệnh và sức khỏe bản thân, chị vẫn kiên trì trong cầu nguyện,
khiêm tốn phó thác cho tình thương Chúa và tiếp tục cố gắng vượt qua. Thời gian
cứ trôi, bệnh tình vẫn âm ỉ và luôn cần kiểm tra, khiến chị không ít lần phải
lo lắng. Mang thân phận mỏng manh, yếu đuối của phận người, chị sợ phải đến bệnh
viện và chị đã không ngại nói lên nỗi sợ sợ hãi nhất của cuộc đời: sợ chết. Hiểu
được nỗi sợ của chị hơn ai hết, Chúa nhân từ uốn nắn chị cách nhiệm mầu, từng
bước giúp chị thêm vững vàng qua từng lần xét nghiệm, nội soi và khi tháy chị
đã đủ mạnh sức để đón nhận, Chúa hé mở cho chị biết mức độ nghiêm trọng về bệnh
tình. Nỗi sợ kia dần được thay thế bởi lòng tin, tình yêu và sự tín thác cho
Chúa, cho Hội dòng, cho quý Dì và chị em. Những ngày chị em trong lớp thay nhau
chăm sóc chị, ai cũng có thể nghe tiếng chị thì thầm: “Lạy Chúa, xin cho con sức
mạnh để đón chịu cơn bệnh, và nếu Chúa muốn, xin cho con được an bình ra đi
trong Chúa.” Chị ước mong được ra đi trong ngày thứ Sáu để được hòa tan trong
tình yêu vô biên của Chúa. Vì tin tưởng vào tình yêu Thiên Chúa, chị đã vượt
qua nỗi sợ nhất của đời chị và chuyển sang khao khát được diện kiến Thánh Nhan
và nay chị đã được Chúa nhậm lời.
“Hãy để con như ấn tín
trong trái tim Ngài,
như ấn tín trên cánh tay
Ngài.
Vì tình yêu mạnh hơn sự
chết,
Nước lũ không dập tắt được
tình yêu và sóng cồn không tài nào vùi lấp” (Dc 8, 6-7)
Chị Mộng Độ ơi,
Về với Chúa trong những
giây phút cuối cùng của đại lễ Cung hiến Nguyện đường của Hội dòng. Toàn thể chị
em trong Dòng hướng lòng về ngôi nguyện đường được xây nên bằng gạch đá, ước
mong dâng hiến bản thân trở thành viên đá sống động góp phần kiến tạo ngôi nguyện
đường thiêng liêng là gia sản, tinh thần Hội Dòng Đa Minh Tam Hiệp. Bản thân chị
đã ao ước được sống trong Hội dòng cho đến tàn hơi, và hôm nay, chị - viên đá
tình yêu đã được Bác Thợ Nề Tối Cao cho góp phần vào ngôi nguyện đường linh
thiêng ấy. Từ giờ đây, mỗi năm, vào ngày này, khi toàn Hội dòng hướng lòng mừng
lễ Cung hiến Nguyện đường Hội dòng đều nhớ về chị, thêm lời cầu nguyện cho chị
và cũng dâng hiến chị trên bàn thờ, để với bàn tay thừa tác viên Giáo hội, chị
được hiến thánh tiến dâng lên Thiên Chúa, Đấng đã yêu và chọn gọi chị, Đấng đã
hiến thánh và đón nhận chị, Đấng đã yêu chị bằng một tình yêu duy nhất.
Cha Thánh Tổ phụ Đa Minh,
các Thánh Dòng, quý Mẹ và quý chị em ra đi trước đang chờ đón chị, để cùng với
chị tiến vào Thành Đô Thiên Chúa, đến tham dự tiệc vui vĩnh cửu nơi Cung Thánh
nguy nga tráng lệ dành riêng cho những người Chúa yêu…
“Tảng đá thợ xây nhà loại
bỏ lại trở nên đá tảng góc tường.
Đó chính là công trình của
Chúa,
công trình kỳ diệu trước
mắt chúng ta.” (Mt 21, 42)
Những lời này được dành
riêng để nói về Đức Giêsu khi Ngài hiến thân chết cho nhân loại. Nay, sau cái
chết của phận người, Ngài đã cho chị được trở nên viên đá nhỏ xây nền toà nhà
thiêng liêng. Giờ đây, chị đã được nên đồng hình đồng dạng với Đấng mà chị tin
theo. Hiến lễ của chị đã trọn vẹn, tình yêu của chị đã trọn vẹn. Và như Viên Đá
Góc sinh ích lợi cho nhân loại, chúng em tin tưởng và nguyện chúc chị cũng sinh
ích cho Hội dòng, cho Ba mẹ và gia đình thân yêu của chị cùng như cho chúng em
– những người bạn cùng lớp đã chung chia với chị bao cay đắng ngọt bùi, nước mắt
và hạnh phúc, đặc biệt là được đồng hành cùng chị trong những ngày tháng chị trải
qua những đớn đau của phận người.
Nghỉ yên chị nhé! Những ước
mơ dang dở của chị chúng em sẽ tiếp tục thành toàn trong Chúa.
Thương mến tạm biệt chị
trong tình yêu Chúa! Hẹn gặp lại chị trong Nước Trời.
Chúng em
Học viện Tiền Vĩnh Khấn
Lớp Thánh Maria Madalena
#Truyền_Thông_Hội_Dòng_Đa_Minh_Tam_Hiệp
#Hội_Dòng_Đa_Minh_Tam_Hiệp
Têrêsa Mộng Độ thân mến,
Theo lẽ thường khi nghe
tiếng chuông sầu báo tử, cùng với lời kinh vực sâu cầu nguyện cho người mới qua
đời là tâm tình xót xa tiếc nuối… Với em thì lại khác. Giữa đêm 25/06/2024,
ngày kỷ niệm 8 năm nguyện đường Hội Dòng được cung hiến thì tiếng chuông báo em
vừa từ giã tất cả để gói gọn hành trang là chính em, một “nguyện đường” sống vừa được Mẹ Hội Dòng dâng tiến và được
chính Thiên Chúa Ba Ngôi thánh hiến và đem về thánh cung Ngài. Chị em tại nhà Mẹ
cùng với chị Tổng, quý chị trong ban Tổng quần tụ bên em, cầu nguyện và tiễn em
về Vương Quốc Tình Yêu, nơi mà có Thiên Chúa, Đấng đang giang tay đón đợi em, Đấng
mà suốt đời em khao khát đến nỗi em dám chọn ôm tất cả Thánh Giá Chúa trao miễn
sao em được thuộc trọn về Chúa, được an nghỉ trong vòng tay yêu thương của Chúa
và của Mẹ Hội Dòng.
Các chị hiểu rằng đây là
giây phút ạnh phúc nhất của em vì cả đời, với 40 năm dài em được làm con Chúa với
khát vọng mãi mãi có Chúa là tất cả. Hơn nữa niềm khát vọng đó còn lớn thêm và
mỗi ngày càng sâu đậm, nóng bỏng khi em đáp lại tiếng Chúa trong Hội dòng Đa
Minh Tam Hiệp với ơn gọi Giảng Thuyết. Em đã từng mơ được khoác trên mình chiếc
áo dòng trắng Đa Minh trinh nguyên thánh thiện; em cũng đã từng ước mong và chờ
đợi được mang trên tay chiếc nhẫn hôn ước trọn đời để em không còn thuộc về thế
gian nhưng đời em chỉ mong không gì mà Chúa chỉ còn Chúa thôi. Ước nguyện ấy
hôm nay thành sự rồi. Chúa đã hồi đáp cho em quá lòng mong ước… Áo trắng em
mang tám năm tròn cùng với nhiều sứ vụ của người nữ Đa Minh Tam Hiệp tại rất
nhiều nơi em được sai đến… Hôm nay trước tất cả các chị em cùng lớp, em còn được
diễm phúc “trọn đời thuộc về Chúa” qua hiến lễ cuộc đời em dâng Chúa với lời
Fiat trước lời gọi mời về trời với Ngài.
Được đồng hành với em một
thời gian, chị hiểu rằng: em đã chuẩn bị cho hiến lễ này từ rất lâu, em muốn
dâng Chúa món quà nhẫn nại, chịu khó. Gặp thử thách không nản chí, sờn
lòng nhưng với tất cả tình yêu dành cho
Chúa Giêsu, em luôn tươi cười, nét mặt rạng rỡ bình an và hy vọng. gặp em dù
trên giường bệnh với những cơn đau xé lòng, với những dụng cụ y tế chằng chéo thân xác, những dây truyền thuốc,
truyền chất dinh dưỡng, truyền khí thở… Em vẫn trao gởi cho tất cả những ai
thăm em, chăm em một niềm tin và một niềm hy vọng đầy ắp trên ánh mắt rạng ngời,
trên đôi môi tươi nở nụ cười của người luôn tín thác vào Chúa, Đấng giàu lòng
xót thương… những cái lắc tay chào, đôi tay chắp lại bày tỏ lòng biết ơn… Em thực
sự đã an ủi, nâng đỡ tinh thần của những người đến với em rất nhiều.
Chị nhớ hồi đó, khi em
còn Tập sinh năm I của chị, tại khuôn viên nhà Tập có cả hơn 100 giò lan đủ loại.
Mà thật lạ, trải ngày qua tháng lại chăm sóc, lan tuy xanh tốt nhưng không nở một
bông nào. Cả Tập viện ai cũng thấy nhưng không ai biết xử lý làm sao? Chỉ có em
“xung phong” lên kế hoạch cải tạo vườn lan tập viện với hy vọng “thử một lần”
xem sao. Em nói với chị: Dì ơi! Nếu con chăm mà lan nở, dù chỉ một bông thôi,
dì nhớ đọc cho con 50 kinh Mân Côi nhé. Chị đồng ý. Thế là suốt 3 tuần lễ liền,
cứ sau giờ cơm trưa, thay vì nghỉ ngơi, em chăm chút, nâng niu từng nhánh lan,
ngâm nước gạo cho từng chậu, cắt rễ, tỉa lá, đệm gốc bằng xơ dừa, chêm than….
Cuối cùng, cũng đã nở được một bông vừa cao lại vừa nhỏ. Chị đã nhớ đọc kinh
như lời hứa. Nhưng điều chị không quên là nhờ cơ hội ấy, chị thấy bông hoa nhẫn
nại, vượt khó trong kiên trì, cần mẫn của em; điều mà em đã thể hiện thật rõ
trong khoảng thời gian chữa bệnh vừa qua. Dù chịu phẫu thuật, dù phải đón nhận
cách chăm sóc bệnh theo ý y – bác sĩ tại bệnh viện cũng như tại nhà; em luôn
luôn nhẫn nại với những cơn đau; em hợp tác cách tích cực, dễ thương và luôn
trao đến cho những người đến thăm niềm tin vào Thiên Chúa là Cha giàu lòng
thương xót và thể hiện sự bình an, thanh thản đón nhận ý Chúa của một người con
luôn tín thác, cậy trông vào tình mến thương vô biên của Ngài.
Tất cả những ai đến thăm
đều nhận ra điều này. trong mọi sự, em luôn xác tín rằng: vì Chúa thương em nên
Chúa đã ban cho em cơn bệnh hiểm nghèo đúng lúc, đúng thời buổi để Thánh Giá
Chúa đặt trên vai em biến thành cây cầu yêu thương và cứu độ, biến em nên lễ
dâng đầu mùa trong hiến lễ trọn vẹn của lớp Maria Madalena.
Cùng với Hội dòng, với tất
cả chị em trong gia đình Đa Minh Tam Hiệp, chị dâng em cho Thiên Chúa tình yêu.
Nguyện xin Chúa, Đấng đã chọn gọi em cách đặc biệt, chuẩn bị em trong 12 năm
theo Ngài và vì yêu em cách nhiệm mầu, Chúa tạo cơ duyên để em thực sự được như
lòng khao khát là được “ở trong nhà Chúa mãi mãi” và trở nên của lễ toàn thiêu
thuộc về Chúa, thuộc về Hội dòng trong ơn gọi thánh hiến.
Mến chúc em, trên nơi
vĩnh hằng của Nước Chúa, trở nên người bầu cử cho Hội dòng và là gương sống nhẫn
nại vui tươi, bình an cho những ai đã từng chung sống với em, được gặp gỡ, tiếp
xúc với em và được em phục vụ.
Hẹn gặp em trong kinh
nguyện và tình mến thương trong Chúa.
Thân ái
Chị Maria Nguyễn Thị Hùy,
OP
Chị Độ rất quý mến,
Chị còn nhớ em không? Người em út trong tổ 3 lớp Thần học năm I
đây.
Tối nay, Thứ tư 26/6/2024, sau giờ cơm, em nghe tin chị về với Chúa.
Thật bất ngờ và ngỡ ngàng chị ạ.
Em không tin mắt mình có nhìn nhầm hay không? tai mình có nghe lộn không?
nhưng phải chấp nhận với sự thật thôi. Chị đã chính thức về với Chúa.
Nhớ lại những kỷ niệm của chị em mình, em luôn thầm tạ ơn Chúa và cảm ơn chị
thật nhiều, một người chị luôn âm thầm quan tâm và hỏi thăm em, khi em gặp thử
thách trong đời tu, trong thời gian em vừa học, vừa chăm sóc mẹ tại Bệnh viện,
đến lớp trong bộ dạng đìu hiu, mệt mỏi, chị nhẹ nhàng đến bên hỏi thăm, chia
sẻ, cảm thông. Rồi có lần chị em mình cùng đọc bài viết của em về chủ đề
"ĐỪNG SỢ" chị cũng viết cho em vài dòng khích lệ, ủng hộ và khuyến
khích em hãy cứ mạnh dạn bước đi trong sự dẫn dắt của Đấng Tình quân.
Giờ đây chị đã được kề bên Chúa rồi, em tin chắc chị thật sự hạnh phúc. Xin
hiệp thông cùng với Hội Dòng Nữ Đa Minh Tam Hiệp để hiệp ý cầu nguyện cho chị,
chị Têrêsa Mộng Độ.
Em của chị.
Nữ tu Têrêsa Kiều Diễm (TVT)