Thứ Năm, 27 tháng 6, 2024

LƯU BÌNH VÀ DƯƠNG LỄ

 

CÂU CHUYỆN TÌNH BẠN CỦA LƯU BÌNH VÀ DƯƠNG LỄ

Lưu Bình và Dương Lễ là hai người bạn tâm giao từ thuở thiếu thời. Dương Lễ nhà nghèo, còn Lưu Bình giàu có nên đã đưa bạn về nhà ở, ăn cùng mâm, học cùng đèn, tình bạn hữu rất là tương đắc. Dương Lễ biết phận mình là con nhà nghèo nên ra sức học, còn Lưu Bình cậy mình có của nên lười biếng, ham chơi. Ðến khoa thi, Dương Lễ thi đậu được bổ ra làm quan. Còn Lưu Bình thì thi rớt nên sinh ra chán nản, ăn chơi hơn trước, thi mãi không đậu, tiền của tiêu mãi rồi cũng hết. Trong lúc đó, Lưu Bình nhớ đến người bạn thuở thiếu thời là Dương Lễ, hiện đang làm quan lớn nên tìm đến mong nhận được sự trợ giúp của bạn. Cay đắng thay, Dương Lễ lánh mặt không tiếp, chỉ dọn mâm cơm hẩm với đĩa cà thâm để đãi. Lưu Bình tức giận tủi nhục ra về, dọc đường ghé lại quán trọ, làm quen với một cô gái xinh đẹp, đằm thắm tên là Châu Long đang kén chồng. Nghe Lưu Bình bị trượt hai kỳ thi, Châu Long kiếm lời an ủi, khuyên Lưu Bình nên bền chí. Nàng sẽ lo liệu mọi việc để cho Lưu Bình yên lòng ăn học, giao hẹn khi nào thi đỗ mới tính việc nên duyên vợ chồng. Trai tài gái sắc cùng sống chung một nhà, có khi Lưu Bình không nén được lòng, muốn thể hiện tình cảm nhưng Châu Long cương quyết từ chối, nàng nhắc lại lời giao hẹn lúc mới gặp nhau.

Nhờ sự động viên, giúp đỡ của Châu Long nên Lưu Bình ráng sức học hành tiến bộ, đến khoa thi năm đó thì đỗ Trạng nguyên. Nhưng khi trở về nhà, Lưu Bình không thấy Châu Long đâu nữa. Hỏi thăm khắp nơi, không ai biết nàng ở đâu. Lưu Bình cũng không hiểu vì sao Châu Long lại biến mất vào lúc mình đã hiển đạt, nên đâm ra lo lắng, đau khổ, nhớ thương. Lưu Bình tìm đến thăm Dương Lễ hằng mong rửa nỗi nhục mà Dương Lễ đã gây ra cho mình trước kia. Dương Lễ vui vẻ đón tiếp và bất ngờ giới thiệu nàng Châu Long chính là thiếp thứ ba của mình. Lưu Bình hiểu ngay rằng trước đây Dương Lễ sở dĩ bạc đãi là để khích khí mình, sợ mình không có nơi nương tựa mà bê trễ việc học hành, rồi sai vợ lẽ là Châu Long thay mặt đi giúp đỡ mình ăn học cho thành tài. Từ đó Lưu Bình và Dương Lễ sống với nhau thân tình, khắng khít hơn xưa.

Bài học giá trị từ đôi bạn Lưu Bình và Dương Lễ

Thông qua qua câu chuyện của Lưu Bình và Dương Lễ, Sư Phụ đã lồng ghép trong đó những bài học rất ý nghĩa về tình bạn, giúp cho các bạn khóa sinh nhận thức thế nào là tình bạn đẹp. Sư Phụ cũng mong rằng, qua câu chuyện này các bạn khóa sinh sẽ học tập theo tình bạn của Lưu Bình và Dương Lễ để các bạn sẽ có những tình bạn đẹp như vậy - một tình bạn không vụ lợi, không ác hại nhau, chỉ có những sự yêu thương, sẻ chia và đồng hành cùng nhau. Sư Phụ nhấn mạnh rằng, tình bạn là một món quà thiêng liêng và cao quý mà ai cũng cần trân trọng, phải có tình bạn thì cuộc sống mới thật sự có ý nghĩa. Coi trọng tình bạn thì tình bạn sẽ đơm hoa kết trái và nảy nở mãi mãi không tàn lụi. Hơn thế nữa, tình bạn còn là một vị thuốc tinh thần giúp bản thân luôn vững vàng trong cuộc sống hay khi đối mặt với khó khăn thử thách. Qua câu chuyện, Sư Phụ rất đề cao những phẩm chất tốt của Dương Lễ và nhắc nhở các bạn khóa sinh phải lấy đó làm tấm gương, học tập theo để trở thành một người bạn tốt và vun đắp cho những tình bạn của chính bản thân mình.


Mong rằng, qua câu chuyện tình bạn của Lưu Bình - Dương Lễ và những lời dạy quý báu của Sư Phụ, các bạn khóa sinh sẽ vững vàng hơn trong bước đường tìm người bạn tốt cho chính bản thân mình và luôn lấy câu chuyện đó làm kim chỉ Nam để không bao giờ lạc hướng trong việc tìm và nuôi dưỡng tình bạn.

  (st)

PHẠM CÔNG CÚC HOA

 

PHẠM CÔNG CÚC HOA

Phạm Công – Cúc Hoa là một truyện thơ chữ Nôm trong văn học Việt Nam. Truyện thơ này gồm 4.610 câu thơ lục bát, xuất hiện khoảng từ giữa thế kỷ 18 đến đầu thế kỷ 19. Đây là một trong những truyện thơ Nôm có số lượng câu nhiều nhất. Từ trước đến nay, tác giả của Phạm Công-Cúc Hoa vẫn bị coi là khuyết danh. Đến tận cuối năm 2009, qua một bản in khắc gỗ, người ta mới có cơ sở để xác định tác giả truyện thơ này là Dương Minh Đức Thị[1].

Nội dung

Phạm Công là chàng trai con nhà nghèo, phải đi làm công để nuôi cha mẹ. Cha chết, Phạm Công phải đi ăn mày để tiếp tục phụng dưỡng mẹ đến khi mẹ chết. Là người hiếu học, Phạm Công xin thụ giáo Quỷ cốc tiên sinh. Ở đây, Phạm Công được Cúc Hoa là bạn đồng môn, cũng là con gái của tri phủ, yêu thương.

Hai người cưới nhau, khi Cúc Hoa có thai thì Phạm Công lên kinh thành ứng thí. Phạm Công đã gặp nhiều gian truân khổ ải, bị quốc vương các nước khác ép lấy công chúa nhưng Phạm Công đều từ chối. Nhưng nhờ công chúa nước Triệu nhân hậu, Phạm Công được trở về quê hương làm nguyên soái, đoàn tụ cùng Cúc Hoa, họ có hai con là Nghi Xuân (con gái) và Tấn Lực (con trai).

Cúc Hoa lại không may qua đời ở tuổi 30. Phạm Công tái giá với Tào Thị và phải lên Cao Bằng làm trấn thủ. Tào Thị ở nhà ngoại tình, hành hạ, ngược đãi Nghi Xuân và Tấn Lực. Cao điểm, Thị cùng người tình bàn mưu giết hại hai con chồng, khiến hai đứa phải trốn khỏi nhà.

Trong một đêm, Cúc Hoa từ cõi âm ti hiện về gặp hai con và gửi tin cho Phạm Công biết. Sau ba năm trấn thủ, Phạm Công trở về đuổi Tào Thị đi. Tào Thị sau đó bị sét đánh chết.Về sau Phạm Công được công chúa Xuân Dung nước Trịnh , Tề Thiên Đại Thánh và Diêm Vương giúp đỡ, Phạm Công xuống được âm ti và tìm được vợ. Cúc Hoa được tái sinh, trở lại dương thế, cưới lại với Phạm Công. Phạm Công cũng được vua Trịnh gả công chúa Xuân Dung và nhường ngôi vua cho.

 

Thứ Tư, 26 tháng 6, 2024

CÁO PHÓ CHỊ TÊRÊSA MỘNG ĐỘ - HỘI DÒNG NỮ ĐA MINH TAM HIỆP

 

“Như nai rừng mong mỏi tìm về suối nước trong,
hồn con cũng trông mong được gần Ngài, lạy Chúa”

                                                       (Tv 41,2)

Trong niềm tin vào Đức Kitô Tử Nạn và Phục Sinh,
Hội dòng Đa Minh Tam Hiệp xin kính báo:

 


Nữ tu TÊRÊSA TRẦN THỊ MỘNG ĐỘ 
(Học viện Tiền Vĩnh Khấn)
Sinh ngày 25/08/1984 tại Nghi Lộc, Nghệ An
Khấn Dòng ngày 05/8/2018
đã an nghỉ trong Chúa lúc 23g45 Thứ Ba, ngày 25/6/2024
tại Hội dòng Đa Minh Tam Hiệp,
Hưởng dương 40 tuổi với 6 năm Khấn dòng.

Nghi thức Nhập quan lúc 06g00 ngày 26/6/2024.
Nghi thức Tiễn biệt lúc 06g45 ngày 27/6/2024

THÁNH LỄ AN TÁNG
sẽ được cử hành lúc 07g30 Thứ Năm, ngày 27 tháng 6 năm 2024

Kính xin quý Đức Cha, quý Cha, quý Tu sĩ và quý Ông Bà anh chị em hiệp thông với Hội dòng chúng con trong cầu nguyện cho linh hồn Nữ tu TÊRÊSA được sớm được hưởng vinh phúc Nước Trời cùng Đức Kitô Phục Sinh.

 

Kính báo,

Tm. Hội dòng,

Nữ tu Maria Đinh Thị Thu Hà, OP

Bề trên Tổng quyền

……………………………………………………………..

* Xin quý Cha đồng tế mang lễ phục tím


GÓC NHỎ CHO CHỊ - NGƯỜI BẠN TÂM GIAO


Xin mượn lại bài viết em đọc trên webisite của Hội Dòng Đa Minh Tam Hiệp viết về chị:

Mừng em nhé TÊ-RÊ-SA MỘNG ĐỘ
Niềm ước ao theo Chúa chỉ một điều:
“Được ở trong Nhà Chúa suốt đời con”,
Cho tình con với Chúa được vuông tròn.

Và đúng thế: em giã từ trần thế
Khi tuổi đời em vừa tròn bốn mươi.
Một con số rất đẹp, trong Lịch sử Cứu độ
Ấn dấu tình yêu Chúa hiệp hành dân Người.

TÊ-RÊ-SA MỘNG ĐỘ Em ơi,
Cuộc xuất hành đức tin bao mong đợi,
Một “Trời Mới Đất Mới” đã mở ra,
Cho Trinh Nữ tiến vào nơi nhiệm lạ.

Đó chính là Giê-ru-sa-lem thiên Quốc,
Nơi không còn khóc lóc với than van,
Bao vết thương em đau đớn vô vàn,
Giờ biến thành triều thiên rực sáng lạn.

Em hạnh phúc sống Vượt Qua với Chúa.
Đấng Tình Quân – em khao khát gặp Ngài,
Mong cử hành hôn lễ nhiệm màu thay
Là em Khấn trọn đời dâng tiến Chúa.

Cùng với em, Hội dòng dâng muôn lời cảm tạ,
Chúa xót thương nhìn đến phận nữ tỳ,
Bông hoa nhỏ, Người mở tay ẵm lấy,
Đưa về Giê-ru-sa-lem Thiên Quốc đẹp dường bao.

Sr. Teresa Nguyễn Thị Phượng, OP



“GIỮA LÒNG GIÁO HỘI CON SẼ LÀ TÌNH YÊU” - Lời yêu thương của các chị em cùng lớp Học viện Tiền Vĩnh khấn 2024.

Chị Mộng Độ thương mến,

“Giữa lòng Giáo hội con sẽ là Tình yêu”, đó là tâm tình của Thánh Têrêsa Hài Đồng Giêsu, Bổn mạng của chị. Thánh Têrêsa chân nhận bản thân yếu đuối, nhỏ bé, không thể ra đi truyền giáo như Thánh Phanxicô Xaviê, hay chịu chết vì Danh Chúa như các vị tử đạo. Tuy nhiên, ngài đã khám phá ra nền tảng và động lực của mọi hoạt động tông đồ và các hình thức dấn thân chính là nhờ tình yêu, phát xuất nơi trái tim. “Nếu Hội Thánh là thân thể gồm những bộ phận khác nhau, nó không thể thiếu bộ phận cao quý nhất trong tất cả các bộ phận. Đúng, nó phải có một trái tim cháy bỏng tình yêu. Và tôi nhận ra rằng, chỉ tình yêu này mới là động lực thực giúp các thành viên của Hội Thánh hoạt động; nếu nó ngưng hoạt động, các Tông Đồ sẽ quên rao giảng Phúc Âm, các vị tử đạo sẽ từ chối đổ máu.” Thánh Têrêsa đã chọn phần nhỏ bé nhưng quan trọng ấy để góp phần xây dựng Hội thánh. Trong nội vi nhà Dòng, quanh quẩn với những công việc bổn phận âm thầm của một chị Dòng kín, ngài đã đóng góp cho Giáo hội con đường nên thánh mà nhiều vị thánh, nhiều con người lần theo để đạt tới đỉnh trọn lành.

Noi gương Chị Thánh bổn mạng, chị cũng đã chọn cho mình con đường tình yêu để hoàn trọn cuộc đời dương thế. Em còn nhớ một lần làm chung công tác, chị đã chia sẻ: “Khi được gợi hứng viết lại Hành trình Ơn Gọi của bản thân theo truyền thống tốt đẹp của năm hồi tâm Dọn Khấn trọn, chị đã muốn ví đời mình như Cây Cam là đặc sản của vùng đất Vinh - quê hương Chị; thế nhưng, chủ đề tình yêu cứ cuốn hút và kéo chị về nơi sâu thẳm tâm hồn, để ở đó chị cảm nếm hương vị tình yêu mà Thiên Chúa dành cho chị.” Chị cảm nghiệm cuộc đời mình được đan dệt bởi tình yêu: chị đến với cuộc đời nhờ tình yêu Chúa, lớn lên trong tình yêu của cha mẹ và các anh chị, bước vào Nhà Chúa với tình yêu Hội dòng và khi nhìn lại cuộc đời, chị muốn đáp trả Thiên Chúa cũng chỉ bằng một tình yêu, một tình yêu nhỏ bé. Bắt chước một Têrêsa nhỏ ở thế kỷ XIX, chị đã sống những ngày tháng cuộc đời trong sự vui tươi và bình an. Chị chu toàn bổn phận thiêng liêng, nhiệt thành trong sứ vụ và đảm đang công việc cộng đoàn. Ngay cả khi cảm thấy có những dấu hiệu bệnh tật nơi thân thể mình khi sắp hoàn thành thời gian Học viện thực tập, chị cũng vui đón nhận, chia sẻ với chị em trong lớp và chân thành xin lời cầu nguyện của nhiều người...

Thế rồi, một hồng ân lớn lao đến khi chị đang phải đối diện với những cơn đau là chị được Mẹ Hội dòng gọi về Nhà Mẹ để chuẩn bị cho hiến lễ trọn đời. Chị luôn chia sẻ: “Đây là niềm hạnh phúc quá lớn Chúa và Hội dòng dành cho em.” Đáp lại, chị đã sống vui tươi và tràn đầy lòng biết ơn cùng với niềm hy vọng. Dù mang trong mình những đau đớn nơi thân xác, được kiểm tra, thăm khám đã nhiều lần mà chị vẫn chưa biết chính xác tình trạng bệnh và sức khỏe bản thân, chị vẫn kiên trì trong cầu nguyện, khiêm tốn phó thác cho tình thương Chúa và tiếp tục cố gắng vượt qua. Thời gian cứ trôi, bệnh tình vẫn âm ỉ và luôn cần kiểm tra, khiến chị không ít lần phải lo lắng. Mang thân phận mỏng manh, yếu đuối của phận người, chị sợ phải đến bệnh viện và chị đã không ngại nói lên nỗi sợ sợ hãi nhất của cuộc đời: sợ chết. Hiểu được nỗi sợ của chị hơn ai hết, Chúa nhân từ uốn nắn chị cách nhiệm mầu, từng bước giúp chị thêm vững vàng qua từng lần xét nghiệm, nội soi và khi tháy chị đã đủ mạnh sức để đón nhận, Chúa hé mở cho chị biết mức độ nghiêm trọng về bệnh tình. Nỗi sợ kia dần được thay thế bởi lòng tin, tình yêu và sự tín thác cho Chúa, cho Hội dòng, cho quý Dì và chị em. Những ngày chị em trong lớp thay nhau chăm sóc chị, ai cũng có thể nghe tiếng chị thì thầm: “Lạy Chúa, xin cho con sức mạnh để đón chịu cơn bệnh, và nếu Chúa muốn, xin cho con được an bình ra đi trong Chúa.” Chị ước mong được ra đi trong ngày thứ Sáu để được hòa tan trong tình yêu vô biên của Chúa. Vì tin tưởng vào tình yêu Thiên Chúa, chị đã vượt qua nỗi sợ nhất của đời chị và chuyển sang khao khát được diện kiến Thánh Nhan và nay chị đã được Chúa nhậm lời.

“Hãy để con như ấn tín trong trái tim Ngài,

như ấn tín trên cánh tay Ngài.

Vì tình yêu mạnh hơn sự chết,

Nước lũ không dập tắt được tình yêu và sóng cồn không tài nào vùi lấp” (Dc 8, 6-7)

Chị Mộng Độ ơi,

Về với Chúa trong những giây phút cuối cùng của đại lễ Cung hiến Nguyện đường của Hội dòng. Toàn thể chị em trong Dòng hướng lòng về ngôi nguyện đường được xây nên bằng gạch đá, ước mong dâng hiến bản thân trở thành viên đá sống động góp phần kiến tạo ngôi nguyện đường thiêng liêng là gia sản, tinh thần Hội Dòng Đa Minh Tam Hiệp. Bản thân chị đã ao ước được sống trong Hội dòng cho đến tàn hơi, và hôm nay, chị - viên đá tình yêu đã được Bác Thợ Nề Tối Cao cho góp phần vào ngôi nguyện đường linh thiêng ấy. Từ giờ đây, mỗi năm, vào ngày này, khi toàn Hội dòng hướng lòng mừng lễ Cung hiến Nguyện đường Hội dòng đều nhớ về chị, thêm lời cầu nguyện cho chị và cũng dâng hiến chị trên bàn thờ, để với bàn tay thừa tác viên Giáo hội, chị được hiến thánh tiến dâng lên Thiên Chúa, Đấng đã yêu và chọn gọi chị, Đấng đã hiến thánh và đón nhận chị, Đấng đã yêu chị bằng một tình yêu duy nhất.

Cha Thánh Tổ phụ Đa Minh, các Thánh Dòng, quý Mẹ và quý chị em ra đi trước đang chờ đón chị, để cùng với chị tiến vào Thành Đô Thiên Chúa, đến tham dự tiệc vui vĩnh cửu nơi Cung Thánh nguy nga tráng lệ dành riêng cho những người Chúa yêu…

“Tảng đá thợ xây nhà loại bỏ lại trở nên đá tảng góc tường.

Đó chính là công trình của Chúa,

công trình kỳ diệu trước mắt chúng ta.” (Mt 21, 42)

Những lời này được dành riêng để nói về Đức Giêsu khi Ngài hiến thân chết cho nhân loại. Nay, sau cái chết của phận người, Ngài đã cho chị được trở nên viên đá nhỏ xây nền toà nhà thiêng liêng. Giờ đây, chị đã được nên đồng hình đồng dạng với Đấng mà chị tin theo. Hiến lễ của chị đã trọn vẹn, tình yêu của chị đã trọn vẹn. Và như Viên Đá Góc sinh ích lợi cho nhân loại, chúng em tin tưởng và nguyện chúc chị cũng sinh ích cho Hội dòng, cho Ba mẹ và gia đình thân yêu của chị cùng như cho chúng em – những người bạn cùng lớp đã chung chia với chị bao cay đắng ngọt bùi, nước mắt và hạnh phúc, đặc biệt là được đồng hành cùng chị trong những ngày tháng chị trải qua những đớn đau của phận người.

Nghỉ yên chị nhé! Những ước mơ dang dở của chị chúng em sẽ tiếp tục thành toàn trong Chúa.

Thương mến tạm biệt chị trong tình yêu Chúa! Hẹn gặp lại chị trong Nước Trời.

Chúng em

Học viện Tiền Vĩnh Khấn

Lớp Thánh Maria Madalena

#Truyền_Thông_Hội_Dòng_Đa_Minh_Tam_Hiệp

#Hội_Dòng_Đa_Minh_Tam_Hiệp

 

“GIỮA LÒNG GIÁO HỘI CON SẼ LÀ TÌNH YÊU” - Lời yêu thương của các chị em cùng lớp Học viện Tiền Vĩnh khấn 2024.

Chị Mộng Độ thương mến,

“Giữa lòng Giáo hội con sẽ là Tình yêu”, đó là tâm tình của Thánh Têrêsa Hài Đồng Giêsu, Bổn mạng của chị. Thánh Têrêsa chân nhận bản thân yếu đuối, nhỏ bé, không thể ra đi truyền giáo như Thánh Phanxicô Xaviê, hay chịu chết vì Danh Chúa như các vị tử đạo. Tuy nhiên, ngài đã khám phá ra nền tảng và động lực của mọi hoạt động tông đồ và các hình thức dấn thân chính là nhờ tình yêu, phát xuất nơi trái tim. “Nếu Hội Thánh là thân thể gồm những bộ phận khác nhau, nó không thể thiếu bộ phận cao quý nhất trong tất cả các bộ phận. Đúng, nó phải có một trái tim cháy bỏng tình yêu. Và tôi nhận ra rằng, chỉ tình yêu này mới là động lực thực giúp các thành viên của Hội Thánh hoạt động; nếu nó ngưng hoạt động, các Tông Đồ sẽ quên rao giảng Phúc Âm, các vị tử đạo sẽ từ chối đổ máu.” Thánh Têrêsa đã chọn phần nhỏ bé nhưng quan trọng ấy để góp phần xây dựng Hội thánh. Trong nội vi nhà Dòng, quanh quẩn với những công việc bổn phận âm thầm của một chị Dòng kín, ngài đã đóng góp cho Giáo hội con đường nên thánh mà nhiều vị thánh, nhiều con người lần theo để đạt tới đỉnh trọn lành.

Noi gương Chị Thánh bổn mạng, chị cũng đã chọn cho mình con đường tình yêu để hoàn trọn cuộc đời dương thế. Em còn nhớ một lần làm chung công tác, chị đã chia sẻ: “Khi được gợi hứng viết lại Hành trình Ơn Gọi của bản thân theo truyền thống tốt đẹp của năm hồi tâm Dọn Khấn trọn, chị đã muốn ví đời mình như Cây Cam là đặc sản của vùng đất Vinh - quê hương Chị; thế nhưng, chủ đề tình yêu cứ cuốn hút và kéo chị về nơi sâu thẳm tâm hồn, để ở đó chị cảm nếm hương vị tình yêu mà Thiên Chúa dành cho chị.” Chị cảm nghiệm cuộc đời mình được đan dệt bởi tình yêu: chị đến với cuộc đời nhờ tình yêu Chúa, lớn lên trong tình yêu của cha mẹ và các anh chị, bước vào Nhà Chúa với tình yêu Hội dòng và khi nhìn lại cuộc đời, chị muốn đáp trả Thiên Chúa cũng chỉ bằng một tình yêu, một tình yêu nhỏ bé. Bắt chước một Têrêsa nhỏ ở thế kỷ XIX, chị đã sống những ngày tháng cuộc đời trong sự vui tươi và bình an. Chị chu toàn bổn phận thiêng liêng, nhiệt thành trong sứ vụ và đảm đang công việc cộng đoàn. Ngay cả khi cảm thấy có những dấu hiệu bệnh tật nơi thân thể mình khi sắp hoàn thành thời gian Học viện thực tập, chị cũng vui đón nhận, chia sẻ với chị em trong lớp và chân thành xin lời cầu nguyện của nhiều người...

Thế rồi, một hồng ân lớn lao đến khi chị đang phải đối diện với những cơn đau là chị được Mẹ Hội dòng gọi về Nhà Mẹ để chuẩn bị cho hiến lễ trọn đời. Chị luôn chia sẻ: “Đây là niềm hạnh phúc quá lớn Chúa và Hội dòng dành cho em.” Đáp lại, chị đã sống vui tươi và tràn đầy lòng biết ơn cùng với niềm hy vọng. Dù mang trong mình những đau đớn nơi thân xác, được kiểm tra, thăm khám đã nhiều lần mà chị vẫn chưa biết chính xác tình trạng bệnh và sức khỏe bản thân, chị vẫn kiên trì trong cầu nguyện, khiêm tốn phó thác cho tình thương Chúa và tiếp tục cố gắng vượt qua. Thời gian cứ trôi, bệnh tình vẫn âm ỉ và luôn cần kiểm tra, khiến chị không ít lần phải lo lắng. Mang thân phận mỏng manh, yếu đuối của phận người, chị sợ phải đến bệnh viện và chị đã không ngại nói lên nỗi sợ sợ hãi nhất của cuộc đời: sợ chết. Hiểu được nỗi sợ của chị hơn ai hết, Chúa nhân từ uốn nắn chị cách nhiệm mầu, từng bước giúp chị thêm vững vàng qua từng lần xét nghiệm, nội soi và khi tháy chị đã đủ mạnh sức để đón nhận, Chúa hé mở cho chị biết mức độ nghiêm trọng về bệnh tình. Nỗi sợ kia dần được thay thế bởi lòng tin, tình yêu và sự tín thác cho Chúa, cho Hội dòng, cho quý Dì và chị em. Những ngày chị em trong lớp thay nhau chăm sóc chị, ai cũng có thể nghe tiếng chị thì thầm: “Lạy Chúa, xin cho con sức mạnh để đón chịu cơn bệnh, và nếu Chúa muốn, xin cho con được an bình ra đi trong Chúa.” Chị ước mong được ra đi trong ngày thứ Sáu để được hòa tan trong tình yêu vô biên của Chúa. Vì tin tưởng vào tình yêu Thiên Chúa, chị đã vượt qua nỗi sợ nhất của đời chị và chuyển sang khao khát được diện kiến Thánh Nhan và nay chị đã được Chúa nhậm lời.

“Hãy để con như ấn tín trong trái tim Ngài,

như ấn tín trên cánh tay Ngài.

Vì tình yêu mạnh hơn sự chết,

Nước lũ không dập tắt được tình yêu và sóng cồn không tài nào vùi lấp” (Dc 8, 6-7)

Chị Mộng Độ ơi,

Về với Chúa trong những giây phút cuối cùng của đại lễ Cung hiến Nguyện đường của Hội dòng. Toàn thể chị em trong Dòng hướng lòng về ngôi nguyện đường được xây nên bằng gạch đá, ước mong dâng hiến bản thân trở thành viên đá sống động góp phần kiến tạo ngôi nguyện đường thiêng liêng là gia sản, tinh thần Hội Dòng Đa Minh Tam Hiệp. Bản thân chị đã ao ước được sống trong Hội dòng cho đến tàn hơi, và hôm nay, chị - viên đá tình yêu đã được Bác Thợ Nề Tối Cao cho góp phần vào ngôi nguyện đường linh thiêng ấy. Từ giờ đây, mỗi năm, vào ngày này, khi toàn Hội dòng hướng lòng mừng lễ Cung hiến Nguyện đường Hội dòng đều nhớ về chị, thêm lời cầu nguyện cho chị và cũng dâng hiến chị trên bàn thờ, để với bàn tay thừa tác viên Giáo hội, chị được hiến thánh tiến dâng lên Thiên Chúa, Đấng đã yêu và chọn gọi chị, Đấng đã hiến thánh và đón nhận chị, Đấng đã yêu chị bằng một tình yêu duy nhất.

Cha Thánh Tổ phụ Đa Minh, các Thánh Dòng, quý Mẹ và quý chị em ra đi trước đang chờ đón chị, để cùng với chị tiến vào Thành Đô Thiên Chúa, đến tham dự tiệc vui vĩnh cửu nơi Cung Thánh nguy nga tráng lệ dành riêng cho những người Chúa yêu…

“Tảng đá thợ xây nhà loại bỏ lại trở nên đá tảng góc tường.

Đó chính là công trình của Chúa,

công trình kỳ diệu trước mắt chúng ta.” (Mt 21, 42)

Những lời này được dành riêng để nói về Đức Giêsu khi Ngài hiến thân chết cho nhân loại. Nay, sau cái chết của phận người, Ngài đã cho chị được trở nên viên đá nhỏ xây nền toà nhà thiêng liêng. Giờ đây, chị đã được nên đồng hình đồng dạng với Đấng mà chị tin theo. Hiến lễ của chị đã trọn vẹn, tình yêu của chị đã trọn vẹn. Và như Viên Đá Góc sinh ích lợi cho nhân loại, chúng em tin tưởng và nguyện chúc chị cũng sinh ích cho Hội dòng, cho Ba mẹ và gia đình thân yêu của chị cùng như cho chúng em – những người bạn cùng lớp đã chung chia với chị bao cay đắng ngọt bùi, nước mắt và hạnh phúc, đặc biệt là được đồng hành cùng chị trong những ngày tháng chị trải qua những đớn đau của phận người.

Nghỉ yên chị nhé! Những ước mơ dang dở của chị chúng em sẽ tiếp tục thành toàn trong Chúa.

Thương mến tạm biệt chị trong tình yêu Chúa! Hẹn gặp lại chị trong Nước Trời.

Chúng em

Học viện Tiền Vĩnh Khấn

Lớp Thánh Maria Madalena

#Truyền_Thông_Hội_Dòng_Đa_Minh_Tam_Hiệp

#Hội_Dòng_Đa_Minh_Tam_Hiệp

 

Têrêsa Mộng Độ thân mến,

Theo lẽ thường khi nghe tiếng chuông sầu báo tử, cùng với lời kinh vực sâu cầu nguyện cho người mới qua đời là tâm tình xót xa tiếc nuối… Với em thì lại khác. Giữa đêm 25/06/2024, ngày kỷ niệm 8 năm nguyện đường Hội Dòng được cung hiến thì tiếng chuông báo em vừa từ giã tất cả để gói gọn hành trang là chính em, một “nguyện đường”  sống vừa được Mẹ Hội Dòng dâng tiến và được chính Thiên Chúa Ba Ngôi thánh hiến và đem về thánh cung Ngài. Chị em tại nhà Mẹ cùng với chị Tổng, quý chị trong ban Tổng quần tụ bên em, cầu nguyện và tiễn em về Vương Quốc Tình Yêu, nơi mà có Thiên Chúa, Đấng đang giang tay đón đợi em, Đấng mà suốt đời em khao khát đến nỗi em dám chọn ôm tất cả Thánh Giá Chúa trao miễn sao em được thuộc trọn về Chúa, được an nghỉ trong vòng tay yêu thương của Chúa và của Mẹ Hội Dòng.

Các chị hiểu rằng đây là giây phút ạnh phúc nhất của em vì cả đời, với 40 năm dài em được làm con Chúa với khát vọng mãi mãi có Chúa là tất cả. Hơn nữa niềm khát vọng đó còn lớn thêm và mỗi ngày càng sâu đậm, nóng bỏng khi em đáp lại tiếng Chúa trong Hội dòng Đa Minh Tam Hiệp với ơn gọi Giảng Thuyết. Em đã từng mơ được khoác trên mình chiếc áo dòng trắng Đa Minh trinh nguyên thánh thiện; em cũng đã từng ước mong và chờ đợi được mang trên tay chiếc nhẫn hôn ước trọn đời để em không còn thuộc về thế gian nhưng đời em chỉ mong không gì mà Chúa chỉ còn Chúa thôi. Ước nguyện ấy hôm nay thành sự rồi. Chúa đã hồi đáp cho em quá lòng mong ước… Áo trắng em mang tám năm tròn cùng với nhiều sứ vụ của người nữ Đa Minh Tam Hiệp tại rất nhiều nơi em được sai đến… Hôm nay trước tất cả các chị em cùng lớp, em còn được diễm phúc “trọn đời thuộc về Chúa” qua hiến lễ cuộc đời em dâng Chúa với lời Fiat trước lời gọi mời về trời với Ngài.

Được đồng hành với em một thời gian, chị hiểu rằng: em đã chuẩn bị cho hiến lễ này từ rất lâu, em muốn dâng Chúa món quà nhẫn nại, chịu khó. Gặp thử thách không nản chí, sờn lòng  nhưng với tất cả tình yêu dành cho Chúa Giêsu, em luôn tươi cười, nét mặt rạng rỡ bình an và hy vọng. gặp em dù trên giường bệnh với những cơn đau xé lòng, với những dụng cụ y tế  chằng chéo thân xác, những dây truyền thuốc, truyền chất dinh dưỡng, truyền khí thở… Em vẫn trao gởi cho tất cả những ai thăm em, chăm em một niềm tin và một niềm hy vọng đầy ắp trên ánh mắt rạng ngời, trên đôi môi tươi nở nụ cười của người luôn tín thác vào Chúa, Đấng giàu lòng xót thương… những cái lắc tay chào, đôi tay chắp lại bày tỏ lòng biết ơn… Em thực sự đã an ủi, nâng đỡ tinh thần của những người đến với em rất nhiều.

Chị nhớ hồi đó, khi em còn Tập sinh năm I của chị, tại khuôn viên nhà Tập có cả hơn 100 giò lan đủ loại. Mà thật lạ, trải ngày qua tháng lại chăm sóc, lan tuy xanh tốt nhưng không nở một bông nào. Cả Tập viện ai cũng thấy nhưng không ai biết xử lý làm sao? Chỉ có em “xung phong” lên kế hoạch cải tạo vườn lan tập viện với hy vọng “thử một lần” xem sao. Em nói với chị: Dì ơi! Nếu con chăm mà lan nở, dù chỉ một bông thôi, dì nhớ đọc cho con 50 kinh Mân Côi nhé. Chị đồng ý. Thế là suốt 3 tuần lễ liền, cứ sau giờ cơm trưa, thay vì nghỉ ngơi, em chăm chút, nâng niu từng nhánh lan, ngâm nước gạo cho từng chậu, cắt rễ, tỉa lá, đệm gốc bằng xơ dừa, chêm than…. Cuối cùng, cũng đã nở được một bông vừa cao lại vừa nhỏ. Chị đã nhớ đọc kinh như lời hứa. Nhưng điều chị không quên là nhờ cơ hội ấy, chị thấy bông hoa nhẫn nại, vượt khó trong kiên trì, cần mẫn của em; điều mà em đã thể hiện thật rõ trong khoảng thời gian chữa bệnh vừa qua. Dù chịu phẫu thuật, dù phải đón nhận cách chăm sóc bệnh theo ý y – bác sĩ tại bệnh viện cũng như tại nhà; em luôn luôn nhẫn nại với những cơn đau; em hợp tác cách tích cực, dễ thương và luôn trao đến cho những người đến thăm niềm tin vào Thiên Chúa là Cha giàu lòng thương xót và thể hiện sự bình an, thanh thản đón nhận ý Chúa của một người con luôn tín thác, cậy trông vào tình mến thương vô biên của Ngài.

Tất cả những ai đến thăm đều nhận ra điều này. trong mọi sự, em luôn xác tín rằng: vì Chúa thương em nên Chúa đã ban cho em cơn bệnh hiểm nghèo đúng lúc, đúng thời buổi để Thánh Giá Chúa đặt trên vai em biến thành cây cầu yêu thương và cứu độ, biến em nên lễ dâng đầu mùa trong hiến lễ trọn vẹn của lớp Maria Madalena.

Cùng với Hội dòng, với tất cả chị em trong gia đình Đa Minh Tam Hiệp, chị dâng em cho Thiên Chúa tình yêu. Nguyện xin Chúa, Đấng đã chọn gọi em cách đặc biệt, chuẩn bị em trong 12 năm theo Ngài và vì yêu em cách nhiệm mầu, Chúa tạo cơ duyên để em thực sự được như lòng khao khát là được “ở trong nhà Chúa mãi mãi” và trở nên của lễ toàn thiêu thuộc về Chúa, thuộc về Hội dòng trong ơn gọi thánh hiến.

Mến chúc em, trên nơi vĩnh hằng của Nước Chúa, trở nên người bầu cử cho Hội dòng và là gương sống nhẫn nại vui tươi, bình an cho những ai đã từng chung sống với em, được gặp gỡ, tiếp xúc với em và được em phục vụ.

Hẹn gặp em trong kinh nguyện và tình mến thương trong Chúa.

Thân ái

Chị Maria Nguyễn Thị Hùy, OP




Chị Độ rất quý mến,

Chị còn nhớ em không? Người em út trong tổ 3 lớp Thần học năm I đây. 
Tối nay, Thứ tư 26/6/2024, sau giờ cơm, em nghe tin chị về với Chúa. 
Thật bất ngờ và ngỡ ngàng chị ạ. 

Em không tin mắt mình có nhìn nhầm hay không? tai mình có nghe lộn không? nhưng phải chấp nhận với sự thật thôi. Chị đã chính thức về với Chúa.
Nhớ lại những kỷ niệm của chị em mình, em luôn thầm tạ ơn Chúa và cảm ơn chị thật nhiều, một người chị luôn âm thầm quan tâm và hỏi thăm em, khi em gặp thử thách trong đời tu, trong thời gian em vừa học, vừa chăm sóc mẹ tại Bệnh viện, đến lớp trong bộ dạng đìu hiu, mệt mỏi, chị nhẹ nhàng đến bên hỏi thăm, chia sẻ, cảm thông. Rồi có lần chị em mình cùng đọc bài viết của em về chủ đề "ĐỪNG SỢ" chị cũng viết cho em vài dòng khích lệ, ủng hộ và khuyến khích em hãy cứ mạnh dạn bước đi trong sự dẫn dắt của Đấng Tình quân.
Giờ đây chị đã được kề bên Chúa rồi, em tin chắc chị thật sự hạnh phúc. Xin hiệp thông cùng với Hội Dòng Nữ Đa Minh Tam Hiệp để hiệp ý cầu nguyện cho chị, chị Têrêsa Mộng Độ. 


Em của chị.
Nữ tu Têrêsa Kiều Diễm (TVT)

 

 



 

Thứ Ba, 25 tháng 6, 2024

XIN TẠ ƠN CHÚA VÀ TRI ÂN NGƯỜI MỞ ĐƯỜNG DÌ ANNA THU HIÊN

 

XIN TẠ ƠN CHÚA VÀ TRI ÂN NGƯỜI MỞ ĐƯỜNG

DÌ ANNA THU HIÊN




Dì Anna rất kính mến,

Nhân dịp Kỷ niệm 10 năm con đi tu 9/8/2014 – 9/8/2024 và 6 năm con có Lời khấn 9/8/2018 - 9/8/2024, đặc biệt hơn nữa là trong năm nay con được TUYÊN KHẤN TRỌN ĐỜI Thứ Tư ngày 7/8/2024 tại Hội Dòng Nữ Đa Minh Gò Vấp nhà mình.

Con xin tạ ơn Chúa và tri ân Dì thật nhiều. Trong năm Tiền Vĩnh Thệ, chiếu theo điều 3 của Mục đích đào tạo trong giai đoạn Tiền Vĩnh Thệ đó là giúp huấn sinh “Nhìn lại toàn bộ hành trình thánh hiến của mình, để khơi dậy ước muốn bền bỉ và ý thức hiến thân trọn đời cho Thiên Chúa trong sứ vụ loan báo Tin Mừng”, chính vì thế mà khi nhìn lại hành trình ơn gọi đời mình trong 10 năm qua, con chợt nhớ đến Dì vì Chúa đã dùng Dì mà nói cho con biết ngay từ khởi sự của ơn gọi đời con trong những ngày đầu tháng 7/2014 năm ấy: “Hội Dòng Đa Minh Lạng Sơn bên cạnh nhà thờ sắp tới có dịp tuyển sinh ơn gọi trong 3 ngày, LOG có ai tham gia thì Diễm giúp Dì ghi tên vào danh sách và gửi ngay cho Dì khi xong nha” nhớ như in sự nhờ cậy của Dì mà chắc lúc đó Dì nào có biết rằng con bé đang tìm hiểu Dòng MTG Thủ Thiêm theo nghĩa ngày 1/1 hằng năm, cứ đến hẹn lại lên, nó tham gia các dịp cổ võ ơn gọi và trong kế hoạch đang ấp ủ và nhen nhúm của nó là ngày 15/8/2014 sẽ đến gặp Soeur phụ trách để xin đi tu dòng MTG, ai dè … con bé chưa kịp đi gặp Bề trên thì Bề trên đã nhờ cậy nó trước rồi. Thời đã tới, cơ hội ngàn năm chỉ có một, con bé chớp liền, con bé nhanh nhẹn viết tên của nó đầu tiên, sau đó là tên của các bạn … và rồi sau những ngày tuyển sinh ơn gọi ở Hội Dòng Đa Minh Lạng Sơn, nó trúng tuyển, nó ở lại luôn và tu cho đến giờ đã 10 năm rồi Dì ạ.

Thỉnh thoảng gặp Dì, Dì vẫn hỏi thăm và nở nụ cười thật hiền, con cảm ơn Dì thật nhiều vì yêu thương, mà Dì đã luôn âm thầm cầu nguyện và quan tâm đến học trò nhỏ của Dì. Xin Dì tiếp tục yêu thương và cầu nguyện cho con trong hành trình ơn gọi phía trước của con Dì nhé.

 

Note: Dì cháu mình cùng nhớ đến nhau trong lời cầu nguyện nghen Dì.

 

Một lần nữa con xin tri ân Chúa và cảm ơn Dì thật nhiều.

Viết tại Đan viện Xitô Châu Sơn - Đơn Dương, dịp Tĩnh Tâm Năm 2024. 

Học trò của Dì.

Nữ tu Têrêsa Kiều Diễm (TVT)

 

 

Thứ Hai, 24 tháng 6, 2024

ĐỜI HUYNH TRƯỞNG và ĐỜI TRỢ ÚY


ĐỜI HUYNH TRƯỞNG và ĐỜI TRỢ ÚY






Xuân hạ thu đông, anh chị em chúng mình đã từng cùng ở bên nhau


I.ĐỜI HUYNH TRƯỞNG – PHỤNG SỰ



Lạy Chúa, Ngài biết rõ lòng con, Ngài thấu rõ nỗi niềm tâm can của con từng gang tấc. Chính Ngài đã thôi thúc, hướng dẫn, dẫn đưa, huấn luyện con bước từng bước và bén duyên với ĐỜI HUYNH TRƯỞNG. Chẳng phải như lời bài hát này hay sao “Một ngày làm huynh trưởng suốt đời ta làm huynh trưởng”.


Nhớ lại ngày xa xưa ấy, con chập chững những bước đi đầu đời huynh trưởng, cảm xúc vỡ òa khi lần đầu tiên trong đời con được khoác trên vai chiếc khăn quàng đỏ viền vàng sống đời huynh trưởng … 6 năm [8/2008 – 8/2014].



Như một thói quen của ngày Chúa nhật, bây giờ nhìn lại quãng thời gian 6 năm, người huynh trưởng (NHT) thấy rằng đó là 1 quãng đường không ngắn cũng không dài nhưng đủ để (NHT) nhận ra thánh ý Thiên Chúa qua ý nghĩa của chiếc khăn quàng đỏ viền vàng – Phụng sự.



(NHT) nhận ra rằng: Chúa đã quan phòng, sắp đặt và an bài mọi sự cũng như chuẩn bị sẵn sàng mọi kiến thức, kỹ năng, kinh nghiệm cơ bản cho (NHT) để làm hành trang cho sứ vụ trong tương lai.



II. ĐỜI TRỢ ÚY – NHIỆT THÀNH

Thật vậy, chuyện gì đến thì cũng sẽ đến thôi, có một thời để hiện diện thì cũng phải có một thời phải rời xa. Chúa gõ cửa trái tim (NHT) “Này đây Ta đứng trước cửa và gõ, ai nghe tiếng Ta và mở cửa, thì Ta sẽ vào nhà người ấy, sẽ dùng bữa với người ấy, và người ấy sẽ dùng bữa với Ta” (Kh 3, 20). Chúa mời gọi (NHT) bước theo Ngài sống đời thánh hiến trong ơn gọi Đa Minh 8/2014.



Ngoài những hành trang Chúa chuẩn bị sẵn thì để chuẩn bị hành trang cho hành trình dấng hiến, đòi hỏi (NHT) phải từ bỏ những bám víu, luộm thuộm của những gì là không phù hợp với đời tu để sẵn sàng và nhẹ nhàng hơn, thanh thoát và thanh cao hơn mà bước theo Chúa.

Cắt tỉa nào cũng thế, sẽ có rướm máu và tiếc nuối, nhưng cần phải có sự cắt tỉa và lời đáp trả lời mời gọi đầy trìu mến của Chúa, từ bỏ đầu tiên của (NHT) là:

·  từ bỏ lời mời làm việc tại chính nơi thực tập. Sau khi hoàn thành thực tập và kết thúc chương trình học chuyên môn, ước mơ và hoài bão của bất kỳ sinh viên nào cũng là tìm kiếm cho mình một công việc phù hợp để “có tiền” trang trải cuộc sống, (NHT) cũng không ngoại lệ thậm chí còn vẽ ra hẳn cả một viễn tượng rằng: tháng lương đầu tiên sẽ tặng ba, rồi xén một chút để biếu mẹ, sau đó là thưởng xíu xiu cho chị và sau nữa là mời 2 đứa bạn thân đi vòng quanh Sài Gòn để thưởng thức các món ngon và để cho biết với đời… nhưng không. Thánh ý và chương trình của Chúa hoàn toàn khác xa với mọi dự tính của con người, đòi hỏi (NHT) phải từ bỏ.

·         từ bỏ những cuộc họp mặt bạn bè, chat chit, lướt web, điện thoại nhưng vấn đề này không thành vấn đề gì với (NHT).

·         Từ bỏ Đoàn Thiếu nhi, ca đoàn Thiếu nhi của Gx Hà Nội, LOG tại Gx Lạng Sơn: sự từ bỏ khiến cho (NHT) luyến lưu và tiếc nuối khôn xiết kể vì 6 năm gắn bó – 6 năm cho 1 chuyện tình, 1 nếp sống và đã trở thành thói quen cứ đến hẹn lại lên, cứ đến ngày Chúa nhật chỉ dành riêng để mình được huấn luyện và mình hướng dẫn lại cho thiếu nhi theo nghĩa để được bồi dưỡng thêm kiến thức về giáo lý và kinh nghiệm đứng lớp, kinh nghiệm quản trò, tổ chức, lãnh đạo của các lớp huấn luyện Huynh trưởng – GLV cấp Giáo hạt và Giáo phận, từ những điều đó, (NHT) gặp gỡ các em thiếu nhi và trao tặng lại; cũng để được tham dự thánh lễ và hát lễ, để được học LOG v.v… cơ mà thánh ý Chúa muốn  “Chúng ta sang bờ bên kia đi” (Mc 4, 35) lời mời gọi của Chúa cho 1 hành trình mới, hành trình dâng hiến, bỏ lại sau lưng tất cả những gì của “bờ bên này” để sang “bờ bên kia” với Chúa trong khi đó, bờ bên này, với nếp sống đã trờ thành thói quen, với những kỷ niệm thân ái với những người bạn thân quen, với biết bao nhiêu là tình thương mến thương, với biết bao dự định ấp ủ còn đang dang dở, chưa được thực hiện để sống đời Huynh trưởng – GLV của Chúa cách trọn vẹn và hữu hiệu hơn trong Hội Dòng Nữ Đa Minh Gò Vấp.

III. TỪ HÀNH TRÌNH “HUYNH TRƯỞNG  CỦA CHÚA” ĐẾN “TRỢ ÚY, NỮ TU, LÀ NGƯỜI CỦA CHÚA”

Trợ úy HV năm 1, 2 tại Gx Lam Sơn - Xóm Mới - TGPSG

Từ hành trình “Huynh trưởng của Chúa - HTCC” đến “Trợ úy, Nữ tu – là người của Chúa - NCC” cũng đầy thú vị: thời gian đầu đi tu, hễ cứ đến ngày Chúa nhật, (NCC) lại nhớ đến chiếc khăn quàng đỏ viền vàng, đứng từ trên nhà Thỉnh viện nhìn xuống sân nhà thờ Lạng Sơn – Xóm Mới, nhìn thấy các em thiếu nhi xếp hàng, (NCC) lại nhớ đến thiếu nhi của Gx Hà Nội lắm cơ, chợt bao ký ức ùa về, nhớ nhung, quyến luyến, bịn rịn và níu kéo những cảm xúc bất chợt. Ngẫm nghĩ và thánh ý, (NCC) nhận ra Chúa muốn (NCC) đón nhận sự cắt tỉa rỉ máu, đáp trả lời mời “sang bờ bên kia” để được biến đổi, để được nên giống Chúa hơn mỗi ngày. Hát nghêu ngao bài hát DÁM RA KHỎI MÌNH “Chúa thích lấy đi những gì con hay cậy dựa, để con chỉ luôn nương tựa vào một mình Chúa mà thôi. Chúa thích cắt tỉa con khỏi những rườm rà, khỏi những đại trà để cây đời con nở hoa, ngày vàng đơm hoa kết trái…” 

Trợ úy HV năm thứ 3 tại Gx Nữ Vương Hòa Bình - Xóm Mới - TGPSG


Chúa mời gọi (NCC) đi đến vùng ngoại biên với con tim quảng đại với hết mọi người, khắp nơi bốn bể anh em đều là nhà, chứ không co cụm vào một mình Giáo xứ nhà nơi mình đã quá quen thuộc, đã từng gắn bó, nơi đầy ắp sự an toàn với sự bao bọc, che chở và đồng hành của những người thân yêu, quen biết.


Trợ úy HV năm thứ 4 - tại Gx Tùng Nghĩa - Gp Đà Lạt

(NCC) bắt chước Chúa, cùng với Chúa đi hết làng mạc này đến làng mạc kia vì “họ là những bầy chiên không người chăn dắt” (Mt 9, 36) và vì “Tôi còn phải loan báo Tin Mừng Nước Thiên Chúa cho các thành khác nữa, vì Tôi được sai đi cốt là để làm việc này” (Lc 4, 43)

Trợ úy HV năm thứ 5 - tại Gh Thánh Tâm Kênh 3A - Gp Long Xuyên

(NCC) dâng lại cho Chúa chiếc khăn quàng đỏ viền vàng HUYNH TRƯỞNG với khẩu hiệu PHỤNG SỰ. Chúa trao tặng lại cho (NCC) chiếc khăn quàng đỏ viền trắng TRỢ ÚY với khẩu hiệu NHIỆT THÀNH, nghĩa là với những vốn liếng Chúa ban khi còn là Huynh trưởng thì hãy nhiệt thành hơn và làm nảy sinh hoa trái khi trở thành Trợ úy.

Nhân ngày lễ Mừng sinh nhật Thánh Gioan Tẩy Giả, xin hân hoan chúc mừng bổn mạng Đoàn Huynh trưởng – Giáo lý viên - Giáo xứ Hà Nội – Xóm Mới. Xin chúc các anh chị Cựu – Tân và các anh chị em đương nhiệm luôn dồi dào sức khỏe, tràn trề năng lượng và tràn đầy Chúa để đem Chúa đến cho tất cả mọi người chúng ta gặp gỡ mỗi ngày trong chính bổn phận mà Chúa đặt để mỗi người chúng ta. Thân ái! 

 

 

Mừng sinh nhật Thánh Gioan Tẩy Giả

Bổn mạng Đoàn Huynh trưởng Giáo lý viên

Giáo xứ Hà Nội Xóm Mới

 

Kinh Chiều I – Chúa nhật mùa hè 23/6/2024

Viết tại Tu viện Rosa Lima

 Nhà Tiền Vĩnh Thệ Gioan Phaolô II

 

Nữ tu Têrêsa Kiều Diễm (TVT)

 

 

 

 

 

Nháp

  Nháp Thần Khí mới làm cho sống, chứ xác thịt chẳng có ích gì. Lời Thầy nói với anh em là Thần khí và là sự sống (Ga 6, 63). -Từ ngàn x...